[TOUR DE ASEAN 2018] CHAPTER 5 : Quảng Bình - Lam Kinh - Pù Luông - Mai Châu - Mộc Châu

Tình cờ đọc dc 1 bài khá hay về xung đột tôn giáo tại Myanmar, post cho mọi người xem

http://soi.today/?p=235495

Người Rohingya đã phạm những “lỗi” gì để thành ra vô hình? 



Một thiếu niên bật khóc khi xin thực phẩm do 1 tổ chức phân phát gần trại tỵ nạn Balukali tại Cox’s Bazar, Bangladesh. Ảnh Kevin Frayer, Getty Images (Ghi chú: “gần trại tỵ nạn” là vì Balukali là một trại chính thức, sức chứa 100.000 người nhưng giờ quá tải nên người mới đến phải tự lo lấy thân, gặp đâu cắm lều ở đó chứ không phải ai cũng được ở trung tâm khu vực Thảo Điền).

Vào tháng 8. 2017, truyền thông thế giới đưa tin về cuộc di tản vĩ đại của 687.000 người Rohingya từ Myanmar vượt sông Naf để sang lánh nạn tại Bangladesh. Đây là một con sông lớn, có chỗ rộng đến 2 km và các đoàn người rồng rắn bồng bế nhau, dùng thúng, dùng thuyền hay lội nông lội sâu rất “ăn ảnh” được một thời gian. Liên Hiệp Quốc tuyên bố đây là khủng hoảng nhân đạo phát triển nhanh nhất trên địa cầu lắm chuyện đau thương này. Các tổ chức cứu trợ dùng các từ “âm mưu diệt chủng” và “tẩy tộc”, khiến dư luận quốc tế có phần quan tâm và các chính quyền trong ngoài khu vực phải gãi đầu gãi tai tìm một giải pháp nào đó. Nếu tính theo tỷ lệ thì đây quả là kỷ lục. 700.000 người này là 2/3 dân số của tộc Rohingya đang ở tại Myanmar, tương đương kiểu trong vòng vài tuần, 50 triệu người Việt bỏ nước ra đi gồng gánh.



Người tỵ nạn đi ngang các đồng lúa tại trại Palongkali, Cox’s Bazar. Ảnh từ trang này 

Gần một năm sau thì đâu vẫn đó, chưa có gì giải quyết cả, và Bangladesh vẫn chứa một triệu người Rohingya tỵ nạn. Tại ngay Myanmar, số người thuộc tộc này là 400.000, trong số đó từ 120.000 đến 200.000 sống trong các tại tạm cư, tức là tỵ nạn ngay trên đất nước họ.

Tại sao?

Tại sao 700.000 ra đi năm 2017 mà nay đã có gần 1 triệu ở Bangladesh?

Và sao lại có 120.000-200.000 ở các trại ngay trong nước mình ở Myanmar?

Con số 120.000-200.000 này là những người trước đây vượt biên, Bangladesh trả về cho Myanmar nhưng chưa định cư được ở quê cũ. Còn con số 1 triệu là vì trước lượt ồ ạt tháng 8. 2017, đã có tỵ nạn Rohingya tại Bangladesh từ những thập niên qua, đợt đầu là từ 1978, tức là 40 năm về trước. Khủng hoảng Rohingya không phải là mới có vào năm ngoái, nó âm ỉ từ lâu và định kỳ từng đợt.



Trên ½ triệu người tràn sang Bangladesh, khiến trại Balukali trở thành một thành phố cắm dùi chen chúc. Ảnh Kevin Frayer, Getty Images.

Người Rohingya là người gì?

Tổng số người Rohingya khoảng gần 3 triệu. Họ ở đâu thì ta đã biết, phía tây nam của Myanmar sát cửa biển sông Naf và giáp ranh với Bangladesh, thuộc khu vực Myanmar giờ gọi là bang Rakhine. Vương quốc Arakan tại khu vực này có mặt từ thế kỷ 8 hay 9, tức là 12 thế kỷ trước. Theo chính họ thì tộc Rohingya họ đã có mặt tại đây từ thế kỷ 12 hay 13, sao thì cũng là “muôn đời”. Đây là vấn đề nhiều tranh cãi. Theo chính quyền Myanmar ngày nay, Rohingya là di dân bất hợp pháp từ Bangladesh sang chiếm đất, và trong 135 dân tộc của Myanmar được chính quyền công nhận, không có dân tộc nào là Rohingya cả. Cuộc kiểm kê dân số cuối cùng vào 2004, không ghi nhận dân tộc này.



Người phụ nữ này được người thân cáng sau khi vượt sông biên giới Naf sang trú nạn tại Bangladesh. Ảnh Kevin Frayer, Getty Images.

Vào thế kỷ 19, người Anh lấp ló ở bán lục địa Ấn, tiến về phía Đông và lấn đất sang Myanmar (Chiến tranh Anh-Miến lần thứ nhất và thứ nhì). Trước bành trướng thành công của Pháp tại Đông Dương, đế quốc Anh thanh toán nốt phần còn lại của Myanmar vào 1885 trong Chiến tranh Anh-Miến lần thứ 3.

Dưới chế độ thực dân Anh thì Ấn, Bangladesh hay Myanmar một nhà, vì cùng chung một chủ; cho đến 1937 Myanmar mới được thực dân tách ra thành một đơn vị hành chánh riêng. Trong thời gian này, Anh quốc mang người gốc Ấn sang làm việc tại Myanmar và người Bengali vùng “biên giới” tự do đi lại, sinh sống bên này bên kia, và sang nhập cư khu vực bang Rakhine ngày nay. Chuyện này thông dụng tại các thuộc địa cũ, ở Á cũng như ở Phi châu, sao thì cũng thuộc Anh thuộc Pháp cả, nhưng sau khi độc lập thì trở thành vấn đề. Một thí dụ với ta quen thuộc là người gốc Việt định cư ở Lào hay Cam Bốt dưới thời Pháp thuộc. Trong trường hợp Myanmar, chính quyền vì thế coi tất cả người Hồi tại bang Rakhine là người Bengali nhập cư vào đầu thế kỷ 20 hay sau độc lập (1948) chứ không có dân tộc nào là Rohingya cả.



Bản đồ hành chánh Myanmar, Division (Tỉnh) là đa số dân tộc Bamar (Miến, Burma), State (Bang) là đa số sắc tộc. Người Rohingya ở tại bang Rakhine (Arakan). Sau các cuộc di tản thì tương quan dân số hiện nay là ½ triệu Rohingya và 2,4 triệu Rakhine.


Người Rohingya vì thế không được thừa nhận là dân tộc thiểu số, không có quốc tịch, không được bỏ phiếu hay ứng cử, không được hưởng giáo dục (tức là không có trường học công lập) hay y tế công cộng, không được làm công nhân viên nhà nước, không được di chuyển khỏi khu vực, nói tóm lại là không được gì hết và coi như là không hiện hữu. Bang Rakhine nơi họ sống xen lẫn là một bang của dân tộc thiểu số Rakhine. Dân tộc này đạo Phật như dân tộc Miến, trong khi dân tộc Rohingya theo đạo Hồi và một số ít Rohingya theo Ấn Độ giáo. Mâu thuẫn đầu tiên trong bang là giữa hai sắc tộc thiểu số, tộc Rohingya và tộc Rakhine (được chính quyền trung ương nâng đỡ hay là chèn ép ít hơn). Đây cũng là bang nghèo nhất nước, và chính quyền cũng khôn khéo chia để trị, người Rakhine lo đàn áp hàng xóm làng bên Rohingya thì chẳng hơi đâu mà nổi loạn chống trung ương Miến.



Người Rohingya còn bị đặt ra bên lề của quốc gia là vì trong thời gian Thế chiến thứ II, họ theo Anh quốc để chống Nhật, trong khi phong trào quốc gia Miến theo Nhật để giành độc lập. Ấn Độ độc lập vào 1948, và phân chia ngay thành hai quốc gia: Ấn Độ ở giữa và Pakistan (Hồi quốc) gồm Đông Hồi và Tây Hồi ở hai phía. Phân chia này trên căn bản tôn giáo chứ không phải là sắc tộc. Các lãnh tụ Rohingya Hồi giáo vào lúc đó xin gia nhập Đông Hồi nhưng cha đẻ của Pakistan là Ali Jinnah, đang nhức đầu với chuyện chia cắt Ấn đã không chấp thuận vì lại còn phải gánh thêm phần Myanmar. Và thế là tội thứ ba của người Rohingya với quốc gia Myanmar.

Xin nhắc lại:

– Tội gốc của họ là đạo Hồi tại một quốc gia đa số Phật giáo.

– Tội thứ nhì là đầu quân Anh trong khi phong trào quốc gia Miến theo Nhật để giành độc lập.

– Tội thứ ba là toan tính gia nhập Hồi quốc Pakistan.

1971, Đông Hồi Pakistan làm loạn với chính quyền trung ương Pakistan tại Tây Hồi, và sau một cuộc chiến khốc liệt chỉ có 9 tháng nhưng khiến hàng triệu người (3 triệu?) thiệt mạng, Đông Hồi trở thành độc lập và mang tên Bangladesh. Lầm lẫn thứ 4 của lãnh đạo Rohingya – đã lầm rồi thì lầm cho trót – là trong trận gió tanh mưa máu này, họ về phe trung ương Tây Hồi tức là Pakistan hiện nay. Vì thế, Bangladesh không thương gì họ mấy mặc dù đồng đạo, khi họ sang tỵ nạn thì tìm cách trả họ về. Tóm lại, với Myanmar thì họ là nhập cư Bangladesh, với Bangladesh thì họ là Myanmar và dễ ghét, dính dáng gì đến tao.



Phân phát thực phẩm gần trại Balukali. Sau tai ương trong nước là nơi tạm trú vật vờ với đói kém, dịch tả và các bệnh tật khác đe dọa. Ảnh Kevin Frayer, Getty Images.

Số phận của sắc tộc Rohingya chỉ tương đối tốt đẹp trong thời gian đầu độc lập của Myanmar, dưới chế độ dân chủ 1948-1962. Vào lúc đó, họ còn được công nhận là thiểu số, có đại biểu dân cử tại Quốc hội. Sau khi quân phiệt đảo chánh và nắm quyền, dùng chiêu bài quốc gia chủ nghĩa của người Miến (Bamar) thì tài hơn David Copperfield, chính quyền trung ương phù phép làm biến mất người Rohingya như là nhà ảo thuật làm biến mất tháp Eiffel. Các tộc khác ly khai, Karen hay Shan, nhờ địa thế núi rừng, nhờ đồng nhất chủng tộc trên các lãnh thổ đó, nhờ nước ngoài (Thái Lan, Trung Quốc) có lúc giúp đỡ hay bảo vệ, nhờ tài nguyên á phiện, còn có lực lượng quân sự đương đầu được với trung ương. Bởi thế, trung ương còn phải công nhận, thương thuyết, tìm giải pháp với họ. Người Rohingya ở đồng bằng, xen lẫn với các làng sắc tộc Rakhine, lại không dựa được gì vào Bangladesh nên đấu tranh vũ trang của họ, như vào dịp mới đây, là dùng ná bắn bi sắt vào đồn bót quân sự để cướp vài khẩu súng! Thành tích quân sự này (12 lính Myanmar thiệt mạng) của Quân đội cứu rỗi Arakan Rohingya (ARSA) khiến trung ương rầm rộ mở chiến dịch truy lùng và xua đuổi, gây ra khủng hoảng tỵ nạn hiện nay. Việc đốt làng của họ khiến họ không còn đường trở lại, lửa cháy sau lưng và sông đằng trước mặt.



Một gia đình Rohingya vừa đến bờ phía Bangladesh của giòng sông Naf. Ảnh Kevin Frayer, Getty Images.

Việc đổi mới thể chế tại Myanmar cho đến giờ chưa mang lại điều tích cực gì cho họ cả, tuy 4 lần dại như đã kể, họ có đổi lấy bằng một lần khôn là ủng hộ phong trào dân chủ của bà Aung San Suu Kyi. Tuy vậy, chính quyền mới, vì lẽ gì, hoặc còn lệ thuộc vào quân đội nên chưa rảnh tay hoàn toàn để mà rộng rãi, hoặc chính quyền mới cũng quốc gia chủ nghĩa Miến chẳng thua ai hết, nên chính sách đối với người Rohingya vẫn không thay đổi. Dân chủ là với dân tộc Miến, thương thuyết và hòa giải là với các sắc tộc võ trang mà bao nhiêu năm nay quân đội trung ương vẫn không trị được. Tương lai của dân tộc này mờ mịt, và đa số phải tìm cách sống ở nước ngoài. Nhắc lại, vào thời điểm hiện nay, khoảng 2 triệu-2,5 triệu người Rohingya sống ở nước ngoài, chỉ có ½ triệu sống ở trong nước và trong số này, chỉ có 300.000-400.000 là sống tại nhà đất sinh quán của họ. Ở nước ngoài, trên 1 triệu sống tạm cư tại các trại tỵ nạn Bangladesh, số đi chui sang Thái bị bắt làm nô lệ lao động trên tàu đánh cá, trại gà hay trong các đồn điền, giết chết và vùi xác phi tang như mới đây phát hiện tại biên giới Malaysia-Thái Lan. Có lẽ số phận họ trong lịch sử chẳng kém gì người Palestine.

Một chuyện riêng của người viết này, có bận tại UAE thuê xe từ đó đi thăm rặng núi Hatta. Lái xe hướng dẫn là người Rohingya và khi đến biên giới Oman, anh phất tay nói với biên phòng Oman “Trên xe đây là khách Nhật Bản” bằng tiếng Ả Rạp để cho qua nhanh chóng, nhưng khiến mình không khỏi bị va chạm tự ái dân tộc. Dĩ nhiên, trên đường dài mấy tiếng, đã có nhiều chuyện vãn trao đổi, và chẳng bao giờ mình từng mạo nhận mình múa kiếm Phù Tang dưới những rặng anh đào nở rộ cả. Phần anh ta, khi mới hỏi anh từ đâu đến, anh đã dõng dạc trả lời “Tôi là người Myanmar” trước khi thêm chi tiết “thuộc tộc Rohingya”.

Về tới Maesot thì lại mưa gió bão bùng liên tục, nên mình lại nằm ở Maesot 3 ngày

Kì này mình ở Pan Pond Resort, giá order trên Agoda có 330b/ đêm à, phòng đẹp lắm, sạch sẽ, rộng rãi

20180824_191502 by Nam Nguyen, on Flickr
20180824_191508 by Nam Nguyen, on Flickr
20180824_191516 by Nam Nguyen, on Flickr
20180824_191530 by Nam Nguyen, on Flickr

ngon hơn hẳn cái phòng 350b kì trước

20180824_191545 by Nam Nguyen, on Flickr
20180824_191950 by Nam Nguyen, on Flickr

có quầy canteen 24/24 luôn có cafe, bánh mì, bánh ngọt, nước nóng lạnh

Capture by Nam Nguyen, on Flickr

wifi thì quá ngon, wifi bên Miến gần như ko xài dc

20180824_202301 by Nam Nguyen, on Flickr

Tới Maesot cũng 7pm hơn, tắm rửa giặt đồ xong cũng gần 9pm, hơi lười nên ra 711 mua sữa và xúc xích về phòng ăn cho xong

20180825_092845-01 by Nam Nguyen, on Flickr

sáng thì ăn sáng ở ks luôn

20180825_135812 by Nam Nguyen, on Flickr
20180825_135816 by Nam Nguyen, on Flickr

3 ngày mình ở Maesot đều mưa liên tục, nên cũng toàn nằm trong phòng chứ chả đi đâu

DSC01840 by Nam Nguyen, on Flickr

đối diện ks có buffet Shabu Indy nên lại ra đó ăn

DSC01833 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01836 by Nam Nguyen, on Flickr

Giá cũng 199b, nhưng có cảm giác đồ ăn nhỉnh hơn ở Nakhon

Nằm chèm bẹp ở Maesot chờ cho hết mưa để đi mà hoài ko hết, Plan mình là đạp lên ChiangMai, Pal, ChiangRai, rồi qua Lào về Điện Biên, mà mấy hôm đó nằm coi báo thấy khu vực miền Bắc mưa lũ quá trời

Đến ngày thứ 3 thì quyết định lên đường, mà trời vẫn âm u nên thôi quyết định mua vé xe đu lên ChiangMai luôn

20180827_091924 by Nam Nguyen, on Flickr

trời vẫn đen thui

20180827_092005 by Nam Nguyen, on Flickr

Mua vé xe từ Maesot đi ChiangMai, giá vé là 290b chưa gồm xe đạp

20180827_092038 by Nam Nguyen, on Flickr

Nhọ cái là mua vé xong, dắt xe ra bến thì lại ngó thấy cái biển Maesot - Mukdahan, Mukdahan cách Nakhon có 100km à, nên chạy lại hỏi em bán vé là cho tao hủy vé dc ko, thì ẻm kêu éo :(, dù mới mua chưa dc 5p

Ngồi mở dth lên coi, tính đi tính lại, thì quyết định hủy đi ChiangMai, vì mùa này lên cũng toàn mưa với ChiangMai mình đi 2 lần rồi, quyết định về Nakhon, qua cửa khẩu Chalo rồi đạp ngược từ Quảng Bình lên Điện Biên, may mắn là đó là 1 quyết định đúng đắn

Do xe đi Mukdahan 6g30pm mới chạy, nên mình đạp ngược về ks chui vô canteen ngồi tá túc đến 5pm thì mới chạy ra bến xe lại

Ngồi ở ks vừa có wifi, vừa có quạt, có cả đồ ăn và nước lạnh  , tranh thủ ngồi vẽ lại track đi từ Chalo lên Điện Biên, xong 5pm chia tay anh chủ ks, đạp ra bến xe lại

DSC01842 by Nam Nguyen, on Flickr

trưa có ăn ké cháo và bánh ở ks nhưng cũng hơi đói, thấy ngoài bến xe có bán mì nên kêu 1 tô

DSC01843 by Nam Nguyen, on Flickr

1 tô mì hoành thánh giá là 35b, ngon lắm

DSC01844 by Nam Nguyen, on Flickr

mua thêm 1 cái đùi gà góc tư, 45b, ngon hơn hẳn đùi gà CP mình mua kì trước, có 2 bịch nước xốt me cay kèm theo nữa

DSC01845 by Nam Nguyen, on Flickr

20180827_150059 by Nam Nguyen, on Flickr

Nhà xe đi từ Mukdahan đi Maesot, bạn nào có ý định đi Miến thì có thể bay ra Huế, ngồi xe đò Huế - Muk, rồi ngồi xe đò Muk - Maesot là qua Miến dc rồi, nhanh gọn đỡ mất thời gian

20180827_150522 by Nam Nguyen, on Flickr

Giá vé là 635b cho người và 200b cho xe đạp

Xe khá vắng, mình ngồi tầng trên có mỗi mình mình thôi, lên xe cũng dc cho nước, sữa, bánh, xe có toalet ở tầng dưới luôn nha

20180827_181830 by Nam Nguyen, on Flickr

Xe chạy đến tầm 6g sáng hôm sau thì đến Mukdahan, xuống ráp xe rồi đạp về Nakhon

DSC01846 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01847 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01848 by Nam Nguyen, on Flickr

hơi đói, thấy có bán gà nướng nên mua 1 con, giá gà nướng bên Thái 3 năm rồi vẫn ko đổi, vẫn 120b/ con, với mình mua thêm 1 phần Suntam 30b nữa, nhưng thật sự là ăn gà Lào xong thì gà Thái ko có cửa nào so sánh dc

DSC01849 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01850 by Nam Nguyen, on Flickr

Từ Muk về Nakhon cảnh cũng chả có gì

20180828_155709 by Nam Nguyen, on Flickr

Đến Nakhon thì lại ghé nhà chú mình ăn nhờ ở đậu 3 ngày, chờ ba mình bay qua ăn đám giỗ cô mình, ở Nakhon 3 ngày mà đi Shabu Indy mất 2 lần

20180831_120559 by Nam Nguyen, on Flickr

nhận đồ tiếp tế của bx mình nhờ ba cầm qua cho

1.9 : Nakhon - Thakket - chân đèo Naphao

Ở Nakhon 3 ngày xong thì ngày 1.9 mình bắt đầu đề pa về VN

20180901_073044 by Nam Nguyen, on Flickr

gửi bớt đồ nhờ ba mình cầm về, bỏ dc cái lều, võng, bộ nồi, về VN xác định ngủ ks toàn tập nên bỏ bớt cho nhẹ

20180901_073054 by Nam Nguyen, on Flickr
20180901_073114 by Nam Nguyen, on Flickr

ăn sáng cái rồi đạp ra bến xe để ngồi xe qua khẩu, quy định cửa khẩu Nakhon là ko dc đạp xe qua, chỉ dc ngồi xe đò qua thôi.

Tô này 35b mà ko ngon, mặn quá

20180901_074840 by Nam Nguyen, on Flickr

Mua vé qua khẩu, giá là 75b

20180901_075154 by Nam Nguyen, on Flickr
20180901_075159 by Nam Nguyen, on Flickr

hơi buồn là đi từ Lào qua Thái thì xe đạp ko tốn tiền, do hầm lúc nào cũng trống, nhưng từ Thái qua Lào thì xe đạp bị thu 100b do phải bỏ lên xe, hầm lúc nào cũng đầy nhóc hàng từ Thái chở qua Lào bán

20180901_100907 by Nam Nguyen, on Flickr

Tầm 9g30 thì đến dc Thakket, qua khẩu LÀo lại mất 140b cho các bạn Lào

20180901_100914 by Nam Nguyen, on Flickr

lịch trình các chuyến xe chạy từ THakket

20180901_101200 by Nam Nguyen, on Flickr

Bên Thái thì âm u, mà qua Lào là nắng chói chang

DSC01853 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01857 by Nam Nguyen, on Flickr

Cảnh bên Lào cũng ko có gì, với đường này mình đi rồi nên cũng lười chụp

DSC01855 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01856 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01858 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01859 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01860 by Nam Nguyen, on Flickr

Năm ngoái thì mình nghỉ ờ ngã 3 Na Hat, ở đây có 3 cái guesthouse đều khá ok, nhưng năm ngoái do bị say nắng nên vô nghỉ, còn năm nay sức trâu hơn với đỡ nắng hơn, tới Na Hat mới có 1g30, nên mình quyết định đạp tiếp, vì nhớ là dưới chân đèo Na Phao có 1 thị xã nhỏ có nhà nghỉ

Tầm 2pm thì thấy hơi đói, thấy có 1 quán hủ tíu bên đường nên ghé vào

20180901_132251 by Nam Nguyen, on Flickr
20180901_132205 by Nam Nguyen, on Flickr

vô hỏi giá bao nhiu thì bà chủ kêu 15k kip/ tô, biết bị chém nên mình xách đít đi thẳng

Đạp dc 1 đoạn thì đói quá chịu ko nổi nên tấp vào lấy bánh và mì gói mua bên Thái ra nhai đại cho xong bữa

Tầm gần 6pm thì mình tới dc thị trấn Na Phao, lúc này thi còn sức đạp lên tới khẩu, nhưng có hỏi mấy anh tài xế thì ảnh kêu 7pm là đóng khẩu rồi, ko kịp nên thôi đành ngủ lại ở thị trấn Na Phao

Cả thị trấn chỉ có đúng 1 cái nhà nghỉ thôi, và thấy gớm luôn, nhưng ko còn sự lựa chọn nào khác. Vô hỏi giá thì em gái kêu 100k kip, thiệt sự là nhìn thấy nản vì 100 kip ở Na Hat ở dc phòng rất ngon, lấy dth ra bấm trả 80k kip thì ẻm ko chịu, nên đành thuê đại

20180901_175334 by Nam Nguyen, on Flickr
20180901_175347 by Nam Nguyen, on Flickr

nhà nghỉ 100k kip, gần 300k của các bạn Lào, toalet xài xí bệt, nước nóng hư, may dc cái máy lạnh còn chạy

20180901_175351 by Nam Nguyen, on Flickr
20180901_175402 by Nam Nguyen, on Flickr

phòng nhỏ xíu

20180901_191241 by Nam Nguyen, on Flickr

vô tắm rửa giặt đồ xong lôi 2 gói mì ra gặm khô rồi uống nước cho xong bữa

cảm nhận về nước bạn Lào anh em, dc tóm tắt trong 2 chữ : như L

có lẽ do sinh ra và lớn lên dưới mái trường XHCN, cộng với bản tính lười + tham, nên mình đánh giá người Lào là ko có đạo đức kinh doanh, cái này rút ra sau 3 năm đi Lào và đi khắp nước Lào đều thấy vậy, chứ ko phải là do vùng miền

Ở Cam, Thái, Miến, và VN ( Huế trở vào ), thì những vùng quê càng heo hút hẻo lánh thì giá cả càng rẻ, chỉ có nước bạn Lào là ngược lại

Ở những thành phố lớn, có nhiều sự lựa chọn, có cạnh tranh, thì giá cả nó đúng với bản chất của nó

Còn những nơi càng heo hút hẻo lánh, chỉ có mình tao bán, thì tao chém cho banh xác

trưa nay hơi đói nên ghé Na Hát tính ăn 1 tô phở, gọi là phở nhưng thật chất chỉ có sợi phở khô trụng miếng nước lèo, cho thêm mấy miếng chả cá viên, cẩn thận hỏi giá thì bà chủ hét 15k kip, tương đương 45k, và gần như đây là giá chung của tất cả các vùng quê ở Lào, dành cho khách nước ngoài, vì mình biết thu nhập của các bạn ko biết 1 ngày dc 100k ko mà đòi bán tô phở 45k

Trong khi ở Savan thì đồ ăn đồng giá 5k kip/ phần

Ở những nơi có nhiều guesthouse, hotel thì 100k kip có thể ở dc phòng rất ngon, chuẩn 3 sao, thậm chí ở Vang Vieng mình ở phòng 80k kip cũng ngon lành sạch đẹp, nhưng ở cái miệt khỉ ho cò gáy thì 1 cái phòng tồi tàn dơ bẩn, nhà tắm nhìn phát gớm, cũng có giá 100k kip, éo ở thì biến, chị éo cần, vì cả khu này có mình chị có guesthouse

Nếu gặp 1 người, 2 người, 3 người thì mình có thể nói là do người này người kia, nhưng gặp ai cũng vậy thì nó là quốc tính cmnr

Bạn nào có chửi mình phiến diện, thì chắc là các bạn chỉ đi những thành phố lớn thôi chứ chưa có lang thang mấy vùng quê Lào nên chưa biết

2.9 : Na Phao - Cha Lo - Hương Khê 

Cái mền của cái nhà nghỉ này nó xù lông nên đắp thì ngứa, mà ko đắp thì lạnh, nên cả đêm chả ngủ dc gì, đến 7am hơn mình mới dậy, soạn đồ xong thì 7g30 hơn mới đề pa

DSC01862 by Nam Nguyen, on Flickr

leo qua dc cái núi kia là về tới VN rồi

Từ chân đèo đến khẩu là khoảng 17km, đạp khoảng 10km thì có 1 cái nhà sàn cao ráo sạch sẽ ở ngay giữa đèo, chỗ này có đặt cái bia tưởng niệm liệt sĩ Việt Lào, cách đó 100m thì có 1 con suối, nếu hôm qua đem lều và đi 2,3 người thì lên đây cắm ngon gấp mấy lần ở cái nhà nghỉ hôm qua

DSC01863 by Nam Nguyen, on Flickr

Tầm 9g thì đến dc khẩu, leo đèo hết 1 tiếng rưỡi

20180902_085728 by Nam Nguyen, on Flickr

Check out ở Lào gặp 1 em gái HQ rất xinh, đóng dấu xong ẻm đòi 20k kip. Xong nhét 1 cái giấy vô passport. Chả để ý đến lúc qua VN mở ra coi thì thấy phiếu thu 10k kip :|  , nhưng mà tính ra em này còn đàng hoàng, mình chưa qua cái khẩu Lào mà nó đưa phiếu thu cả, dù khẩu nào cũng lấy tiền

DSC01864 by Nam Nguyen, on Flickr

cuối cùng cũng về đến VN, sau 34 ngày rong ruổi đất khách quê người

20180902_091134-01 by Nam Nguyen, on Flickr

cửa khẩu Chalo, xây nhìn đẹp hơn khẩu Lao Bảo

Về ngay dịp 2.9 nên mấy anh HQ ở Cha Lo bắt lột đồ trên xe xuống hết bỏ vào máy soi. Nhưng đó là nhiệm vụ của mấy ảnh, ko có gì phàn nàn. Nhìn chung là HQ ở Cha Lo khá nice, mấy ảnh hỏi quá trời, nhà ở đâu, đi dữ vậy, vợ con gì chưa, sao vợ cho đi vvvv... Có 1 anh quê ở Bến Tre mà nhận công tác phải lên tuốt trên này làm, ảnh kêu trước có làm bên Cảng Sài Gòn nữa

Mấy ảnh kêu ngồi chơi uống nước rồi đi, dc cho 2 chai Aqua  . Chia tay mấy anh HQ Chalo rồi mình tiếp tục lên đường

20180902_102613 by Nam Nguyen, on Flickr

Đang đổ đèo veo véo thì gặp 3 anh Hugo, 1 anh nhảy ra ngoắc mình vô

Hỏi đi đâu, ở đâu, đi mấy nước rồi. Xong hỏi uống trà xanh ko hay nước suối , thế là dc cho 2 chai Aqua, vì mình ko uống nước có đường

Lần đầu tiên gặp Hugo ko mất bánh mì và nước lọc mà còn dc cho nước )

Ở VN thì mình có hẹn với tg Cá Voi là nó sẽ đi chung với mình từ Hương Khê đến hết Tây Đông Bắc luôn, nó bay ra Huế rồi đạp ra Hà Tĩnh, tối nay hẹn gặp nhau ở Hương Khê. Có người đi chung cũng vui và yên tâm, ai ngờ đâu nó cũng đi dc với mình có 3 ngày là xách đít về mất, y như thằng Trung 

DSC01866 by Nam Nguyen, on Flickr

Đường từ ChaLo về đến Khe Ve khá đẹp

DSC01867 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01868 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC01869 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01870 by Nam Nguyen, on Flickr

2 bên đường mọc cái cây này nhiều lắm, ko biết là cây gì, nhìn cũng đẹp

DSC01871 by Nam Nguyen, on Flickr

À từ khẩu đạp khoảng 32km thì thấy có 1 nhà nghỉ mới xây

20180902_121304 by Nam Nguyen, on Flickr

ở Khe Ve cũng có nhà nghỉ, có lẽ hợp lý là tối qua ngủ ở Na Hat, hôm nay ngủ ở Khe Ve là vừa khỏe mà vừa ko phải ở cái nhà nghỉ thấy gớm hôm qua, hôm sau Khe Ve đến Châu Phố là đẹp, vì mình ở Hương Khê Ks cũng ko ngon, ở Châu Phố thấy có ks có 200-250k mà có hồ bơi luôn

20180902_123940 by Nam Nguyen, on Flickr
20180902_123948 by Nam Nguyen, on Flickr
20180902_124043 by Nam Nguyen, on Flickr

Nắng kinh dị. Lết tới Khe Ve thì tìm dc quán cơm

Vô hỏi bao nhiu 1 dĩa cơm thì chị chủ quán kêu 60 70k 1 dĩa :| . mình hỏi dĩa rẻ nhất nhiu thì là 40k

Nhưng mà 40k vầy cũng ok. Cơm đủ 3 thằng ăn, đồ ăn cũng nhìu. Trà đá châm nước thoải mái, còn dc cho cây quạt

20180902_150536 by Nam Nguyen, on Flickr

Từ Khe Ve đạp khoảng 20km là tới địa phận Hà Tĩnh

DSC01873 by Nam Nguyen, on Flickr

xa xa thấy có nhà thờ khá đẹp, mà lười đạp vô quá nên đứng đây chụp thôi

DSC01874 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC01875 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01876 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01877 by Nam Nguyen, on Flickr

nói về cảnh thì VN đẹp hơn mấy nước kia nhiều

Tầm 4pm hơn thì mình tới dc thị xã Hương Khê, gọi Cá Voi thì nó kêu còn đến 30km nữa mới tới, nên mình đi tìm ks trước

DSC01878 by Nam Nguyen, on Flickr

nhà thờ tại Hương Khê

DSC01879 by Nam Nguyen, on Flickr

Ở Hương Khê có 1 cái hồ cũng xanh xanh như hồ Gươm, lại có 1 cái cầu giống như cầu Thê Húc nữa, gọi là hồ Ủy Ban

Coi trên google map thì tìm dc ks Hoàng Ngọc dc đánh giá là ổn nhất

20180902_162806 by Nam Nguyen, on Flickr

ở ngoài nhìn bự ghê, vô hỏi phòng nhiu thì ông chú recpetion kêu 200k rẻ nhất, 1 giường

20180902_163321 by Nam Nguyen, on Flickr

lên coi thì thấy phòng hơi nhỏ, nhưng mà cũng sạch sẽ, nên thuê đại

20180902_163324 by Nam Nguyen, on Flickr
20180902_163331 by Nam Nguyen, on Flickr
20180902_163340 by Nam Nguyen, on Flickr
20180902_163342 by Nam Nguyen, on Flickr
20180902_163531 by Nam Nguyen, on Flickr

phòng cũng dc, bị cái cái giường nhỏ quá, 2 thằng nằm thì chật ních

Vô tắm rửa giặt đồ rồi nằm chờ Cá Voi tới, gần 6pm nó mới lết tới, chờ nó tắm xong thì 2 thằng đi kiếm gì ăn

20180902_185245 by Nam Nguyen, on Flickr

thị xã Hương Khê hồi chiều tới thì thấy tấp nập, ai ngờ tối xuống thì bùn thiu, chạy lòng vòng khắp thị xã kiếm dc mỗi quán này là có bán đồ ăn

Up hình thằng Cá Voi lên thì bà con toàn vô cmt là Cá voi nó teo lại rồi, h là cá kèo hay cá lòng tong thôi, hồi xưa nó 102kg lận, giờ còn có 78kg

DSC01880 by Nam Nguyen, on Flickr

Menu giá cả rõ ràng, tuy nhiên giờ chỉ còn mỗi món cơm rang dưa bò, mà trời thì vừa nóng lại vừa oi, nhưng ko còn sự lựa chọn

DSC01881 by Nam Nguyen, on Flickr

dĩa này 40k, khá nhìu, nhưng mà cơm khô quá ăn ko quen, cơm chiên mình chỉ thích cơm chiên Dương Châu thui

Ăn xong 2 thằng tính đi kiếm kem hay chè gì ăn mà ko có luôn, nên thôi về phòng ngủ

Ngày 3.9 : Hương Khê - Tân Kỳ

20180903_055057 by Nam Nguyen, on Flickr
20180903_055102 by Nam Nguyen, on Flickr

sáng 6g dậy, sửa soạn rồi 6g30 đề pa

DSC01882 by Nam Nguyen, on Flickr

làm 1 tấm đón bình minh cái rồi đi

DSC01884 by Nam Nguyen, on Flickr

lại ra quán tối qua ăn sáng, sáng thì có phở, 2 thằng làm 2 tô phở tái lăn, 1 tô là 35k, à cái tương ớt ở đây ngon lắm nha, ko như cái tương Kim Biên ở SG

đường cũng ko có gì, 2 thằng đạp 1 mạch tới Châu Phố thì lại ghé kiếm gì ăn thêm, đi loanh quanh thì chỉ thấy có 1 quán phở là đông khách nên lại chui vào

DSC01887 by Nam Nguyen, on Flickr

cũng có menu bảng giá rõ ràng, yên tâm

DSC01885 by Nam Nguyen, on Flickr

1 tô phở tái 35k rất chất lượng, thịt bò quá trời

DSC01886 by Nam Nguyen, on Flickr

có măng chua ăn kèm, ăn lạ nhưng mình thấy ngon, ngon hơn ăn với giá trụng, giá trụng làm nhạt nước phở

Ở Châu Phố có 1 khách sạn nhìn rất đẹp ở ngay gần con dốc ra khỏi thị xã, mà thấy để giá phòng có 200 -250k à, có hồ bơi luôn, hôm qua mà lết dc tới đây ở thì ngon

Từ Châu Phố đạp thêm 1 đoạn là ra khỏi Hà Tĩnh, đến Nghệ An

20180903_103142 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC01888 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01889 by Nam Nguyen, on Flickr

Ở Nghệ An có vùng Thanh An chuyên trồng chè, có đồi chè, đảo chè nữa, bờ hồ gió thổi lồng lộng, mát rượi, phải chi có đem lều là cắm lều đây ngủ dc rồi

cảnh cũng ko có gì đặc biệt nên cứ cắm đầu đạp thôi, mấy bạn thông cảm, chờ qua tới mấy ngày sau mới có cảnh đẹp 

DSC01890 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01891 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01893 by Nam Nguyen, on Flickr

À từ Thanh An có 1 con đường tắt đi Đô Lương, offroad nhẹ tầm 2km thôi nha là ra đường nhựa lại, gần hơn dc 10km so với đi QL

20180903_124107 by Nam Nguyen, on Flickr
20180903_124113 by Nam Nguyen, on Flickr
20180903_124443 by Nam Nguyen, on Flickr

Tầm 4pm thì tới dc Đô Lương, khá đói nên thấy 1 quán cơm ven đường tấp vào luôn
Vô hỏi giá thì chị chủ quán bảo 30k 40k 50k, muốn ăn nhiu thì chị làm, rụt rè order 1 dĩa cơm 30k

DSC01895 by Nam Nguyen, on Flickr

chị chủ dọn ra mâm cơm mà bán tín bán nghi, ko biết 30k thật ko, vì cái gì cũng nhiều, cơm nhiều, thịt nhiều, canh nhiều, trà đá thì cứ uống hết là dc châm

DSC01896 by Nam Nguyen, on Flickr

thằng Cá Voi thì ăn cá kho nghệ, thấy cá lạ lạ nên hỏi thì chị chủ kêu là cá trôi, mình cũng ko biết cá trôi là cá gì, hình như trong Nam ko có

Ăn xong tính tiền mỗi thằng 30k, còn dc châm đầy nước đem đi nữa, quá ngon và rẻ luôn

DSC01897 by Nam Nguyen, on Flickr

dọc đường thấy có nhà làm miến, mà phơi ngoài đường vầy khói bụi chết

20180903_161043-01 by Nam Nguyen, on Flickr

gần 6pm thì tụi mình đến dc Tân Kỳ, check in cột mốc số 0 của đường HCM, đến đây thì mưa quá trời

20180903_161749 by Nam Nguyen, on Flickr
20180903_161808 by Nam Nguyen, on Flickr
20180903_161815 by Nam Nguyen, on Flickr
20180903_161827 by Nam Nguyen, on Flickr
20180903_161833 by Nam Nguyen, on Flickr
20180903_162011 by Nam Nguyen, on Flickr
20180903_162019 by Nam Nguyen, on Flickr

Đến Tân Kỳ thì tụi mình ở ks Volga, phòng đẹp, sạch sẽ rộng rãi, phòng 2 giường thì 200k, phòng 1 giường 180k, rất ok

tới ks là trời mưa tầm tã, vô nhận phòng tắm rửa chờ hết mưa rồi 2 thằng đi ăn

Đạp hết cái thị trấn Tân Kỳ ko thấy hàng quán nào ngoài mấy quán cơm trên quốc lộ, mà kinh nghiệm mình thì ăn quán ngoài QL thường ko ngon mà đắt, trong thị trấn có mỗi 1 quán bún riêu nên thôi vô đại

DSC01898 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01899 by Nam Nguyen, on Flickr

giá cả rõ ràng

DSC01900 by Nam Nguyen, on Flickr

2 thằng kêu 2 tô đặc biệt, 30k, nhiều bún

DSC01901 by Nam Nguyen, on Flickr

cũng có măng nữa, nhưng ko ngon bằng măng quán phở hồi sáng
Bún ăn ko ngon lắm, ko ra vị bún riêu như trong SG

DSC01902 by Nam Nguyen, on Flickr

Chưa no nên mỗi thằng làm thêm 1 dĩa bánh bột lọc, 20k, bánh này thì ngon

Ăn xong lăn về ks ngủ

Ngày 4.9 : Tân Kỳ - Lam Kinh : Lại trở về kiếp độc hành

Sáng dậy trả phòng rồi 2 thằng tiếp tục đạp từ Tân Kỳ đi Lam Kinh, hôm nay đạp 140km khá chua

đạp dc vài km thì thấy có quán ăn sáng nên ghé vào

DSC01903 by Nam Nguyen, on Flickr

ko biết bánh Mướt là bánh gì, bữa giờ đi từ Hà Tĩnh ra mình thấy nhiều lắm, nên kêu thử 2 phần bánh mướt, hỏi giá thì chú chủ quán kêu 15k/ dĩa, mình kêu luôn dĩa 20k ăn cho no

DSC01904 by Nam Nguyen, on Flickr

ra là giống bánh Ướt trong SG, nhưng ăn khác hơi, bánh nó dẻo dẻo dính dính chứ ko rời như bánh trong SG, ăn lạ nhưng mà cũng ngon

DSC01906 by Nam Nguyen, on Flickr

Ăn xogn thì tiếp tục lên đường, lúc đi là 6am trời mù sương, mà 7am là nắng chói chang luôn

DSC01908 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01910 by Nam Nguyen, on Flickr

tầm 7g30 thì mình đi ngang 1 trường tiểu học, chắc đang tập dợt cho mai khai giảng

DSC01912 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01913 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01914 by Nam Nguyen, on Flickr

đang lui cui chụp hình thì bỗng nghe thầy hiệu trưởng bắc loa kêu : Mời CEO của Batshop lên sân khấu có lời chia sẻ cùng các em học sinh 
Lên cầm micro mà ngại quá ko biết nói gì đành nói đại : Các em học sinh thân mến, các em phải cố gắng học chăm chỉ học hành, đừng ăn chơi nhảy múa như chú để rồi 30 tuổi vẫn còn đạp xe lọc cọc nhé  

DSC01915 by Nam Nguyen, on Flickr

ao súng bên đường

DSC01916 by Nam Nguyen, on Flickr

chỗ này đẹp ghê, tiếc là dính mấy sợi dây điện

DSC01917 by Nam Nguyen, on Flickr

Câu thơ : Đường vô xứ Nghệ quanh quanh / Non xanh nước biếc như tranh họa đồ , giờ mới thấy đúng thiệt 

DSC01918 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC01919 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC01920 by Nam Nguyen, on Flickr

chỗ này là cánh đồng cỏ trồng để nuôi bò ở trại bò sữa TH, nhìn giống hình nền WinXP ghê 
DSC01921 by Nam Nguyen, on Flickr

20180904_085033 by Nam Nguyen, on Flickr

tầm 9g hơn thì đến ngã 3, hơi đói nên quẹo vào mua nước và bánh chờ Cá Voi, ko hiểu sao nó đi chậm rì
20180904_085141 by Nam Nguyen, on Flickr

Bánh gì đó có 5k mà ngon lắm, bột bánh dẻo, thơm, ở trong có nhân đậu xanh nữa, ngon quá nên mình mua thêm 2 cái bỏ vào balo để dành. Chai nước thì 12k

20180904_090844-01 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01922 by Nam Nguyen, on Flickr

hôm nay trởi nắng kinh dị luôn

Tầm 10g hơn thì đến dc thị trấn Thái Hòa, ghé nhà bạn Thắng chơi và ăn cơm, bạn Thắng có join group BAT, thấy mình đi ngang Thái Hòa nên rủ ghé nhà chơi , Thắng hồi xưa cũng học trong SG, ở trọ gần nhà mình luôn

20180904_114430 by Nam Nguyen, on Flickr
20180904_114109 by Nam Nguyen, on Flickr

dùng cơm cùng gia đình bạn Thắng, cơm rất ngon luôn, giờ nhắc vẫn còn thèm, cái cảm giác dc ăn cơm nhà nấu nó khác ăn cơm tiệm lắm, mà mình hơn tháng nay toàn ăn ở ngoài thôi

Lúc chờ cơm thì có hỏi Cá Voi là sao em đi chậm dữ vậy, thì nó bảo là tay nó mấy ngón tay dây thần kinh cột sống bị chèn gì đó, ko có lực, ko bấm sang líp sang dĩa dc, mỗi lần sang nó toàn phải dùng nguyên lòng bàn tay để ấn chứ ko dùng ngón tay dc

Nghe sợ quá vì thật sự mấy bữa nay đường khá là nhẹ nhàng, chưa có gì gọi là dốc, mấy hôm sau vô tới Hòa Bình, Sơn La trở đi mới dốc nhiều, đường thì lại vắng, nên mình bảo thôi em về đi chứ đi vầy nguy hiểm lắm, đi thì phải an toàn, năm nay ko đi dc thì năm sau đi lại, nên nó đành đón xe về Vinh rồi bay về SG, còn mình thì tiếp tục cuộc hành trình mình ên :(

Ăn cơm xong chia tay gia đình Thắng, Cá Voi nó bắt xe đi Vinh, còn mình tiếp tục đạp đi Lam Kinh

DSC01923 by Nam Nguyen, on Flickr

1 nhà thờ khá đẹp bên đường

20180904_132747 by Nam Nguyen, on Flickr

Từ Thái Hòa đạp tầm 20km thì đến địa phận Thanh Hóa

20180904_152547 by Nam Nguyen, on Flickr

trời nắng khủng khiếp, đường thì dốc, còn cách Lam Kinh có 45km thì đuối quá phải ngừng lại nghỉ

20180904_152541 by Nam Nguyen, on Flickr

lôi 2 cái bánh ra xử luôn

20180904_160826 by Nam Nguyen, on Flickr

vừa ăn vừa up hình lên FB than trời nắng quá, ăn xong chuẩn bị đạp tiếp thì mây đen ùn ùn kéo tới 

20180904_161008 by Nam Nguyen, on Flickr
20180904_161713 by Nam Nguyen, on Flickr

sau lưng thì nắng chang chang, phía trước thì mây đen thui 

Đạp dc tầm 10km nữa thì gió đùng đùng, mà gió ngược mới ác, thổi muốn bạt đầu xe luôn, xong rồi mưa tối tăm mặt mũi, sét thì đánh ầm ầm, mình lại đạp giữa đồng không mông quạnh nên teo trym luôn 

Còn cách Lam Kinh khoảng 20km thì may sao thấy có nhà nghỉ, lủi vô luôn

20180905_063037 by Nam Nguyen, on Flickr

Nhà nghỉ THanh Hiền

Vô hỏi giá thì chị chủ kêu phòng 200k, nhưng anh đi 1 người lấy 160k thôi

20180904_165351 by Nam Nguyen, on Flickr
20180904_165224 by Nam Nguyen, on Flickr
20180904_165241 by Nam Nguyen, on Flickr
20180904_165249 by Nam Nguyen, on Flickr
20180904_165246 by Nam Nguyen, on Flickr
20180904_165219 by Nam Nguyen, on Flickr

Phòng rất ok, rộng rãi sạch sẽ

20180904_165305 by Nam Nguyen, on Flickr

tắm rửa giặt đồ xong thì trời vẫn mưa suốt, nên lôi 2 gói mì ra gặm cho qua bữa rồi đi ngủ

20180904_184125 by Nam Nguyen, on Flickr
20180904_213954 by Nam Nguyen, on Flickr

ngồi đếm lại thì thấy còn 8 gói GU, với 4 gói trên xe, hi vọng đủ đến Điện Biên

Ngày 5.9 : Lam Kinh - Cành Nàng 

để đồng hồ 5g sáng, chuônng reo tắt ngủ tiếp đến 6g mới dậy, đi 1 mình nó ko có động lực 

20180905_060607 by Nam Nguyen, on Flickr

6g trời mù sương vầy nè

Thanh toán tiền phòng thì chị chủ ks lấy có 150k 

DSC01924 by Nam Nguyen, on Flickr

6g30 mình bắt đầu đi, trời vẫn mù sương

DSC01925 by Nam Nguyen, on Flickr

mà đến 7am là nắng chói chang rồi, hôm nay tụi nhỏ khai giảng nên đông lắm

DSC01926 by Nam Nguyen, on Flickr

hơi đói do hôm qua chỉ có 2 gói mì với mấy cái bánh, nên ghé ăn sáng

DSC01928 by Nam Nguyen, on Flickr

mình hỏi giá nhiu thì chị chủ quán kêu 25k, mình kêu luôn tô 30k. Tô này là phở ngan, rất chất lượng, thịt quá trời, tô cũng bự. Thật sự là mình rất ghét ăn phở gà hay canh gà, vì mình ghét nhằn xương, nhưng mà tô này toàn là thịt dc lọc ra rồi, ko có 1 miếng xương nào, thịt ngan dai và ngọt, ăn ngon hơn thịt gà. Ăn xong còn xin nước châm đầy bình nữa

DSC01929 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01930 by Nam Nguyen, on Flickr

ăn xong lại tiếp tục lên đường, hôm nay nắng khủng khiếp, trời ko 1 bóng mây luôn

20180905_074017-01 by Nam Nguyen, on Flickr

trời nắng quá nên mình cchợt nhớ đến 2 câu thơ :

Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lý chói qua tim


  

20180905_074654 by Nam Nguyen, on Flickr

ở Lam Kinh thấy có bán đặc sản là bánh gai Tứ Trụ, ko biết có liên quan gì tới Tứ Trụ nhà mình ko 

DSC01930 by Nam Nguyen, on Flickr

đây là tới Lam Kinh

DSC01931 by Nam Nguyen, on Flickr

ghé tham quan mộ Lê Thái Tổ

DSC01932 by Nam Nguyen, on Flickr

ko thấy có giữ xe nên khóa xe vào cột điện, hi vọng nó ko mọc chân chạy mất 

DSC01933 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01934 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01935 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01936 by Nam Nguyen, on Flickr

Hồi nhỏ mình đọc mấy tiểu thuyết dã sử như Hào Kiệt Lam Sơn ( bộ này khá hay dù hư cấu hơi nhiều  , như truyện chưởng vậy ) nên khá thần tượng Lê Lợi, nhưng sau này đọc thêm chính sử thì cũng bớt, do Lê Lợi lúc khó khăn thì ok, nhưng đến lúc lên làm vua thì lôi công thần ra giết sạch

DSC01937 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01938 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC01939 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01940 by Nam Nguyen, on Flickr

đền tuy nhỏ nhưng rất yên tĩnh, mộc mạc

DSC01941 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01942 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01945 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01946 by Nam Nguyen, on Flickr

Hoa gì đó thấy đẹp nên chụp

DSC01947 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01948 by Nam Nguyen, on Flickr

20180905_081919 by Nam Nguyen, on Flickr

tham quan đền Lê Lợi xong thì quẹo vào di tích Lam Kinh, à vô phải mua vé 30k nhé

DSC01949 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01950 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01954 by Nam Nguyen, on Flickr

thật sự là mình thấy đẹp hơn hoàng thành Huế nữa, Huế làm du lịch chán ẻo tả dc

DSC01951 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01952 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC01953 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01955 by Nam Nguyen, on Flickr

có cây đa to lắm, chắc phải chục người ôm

DSC01956 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01957 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01958 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC01959 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01960 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01961 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC01962 by Nam Nguyen, on Flickr

khu di tích dc giữ gìn rất sạch và đẹp, cây nhiều và mát rượi

DSC01963 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01964 by Nam Nguyen, on Flickr

coi trên map thì thấy đạp băng rừng Lam Kinh thì ra dc QL15, nên mình lủi vào luôn

DSC01966 by Nam Nguyen, on Flickr

hơi lạ là ngoài cửa rừng có cái biển rất to là : Cấm hái lộc trong rừng di tích, nhưng đi vô trong rừng thì lại thấy nguyên 1 cái trại gỗ đang cưa xẻ ầm ầm 

DSC01965 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01967 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01968 by Nam Nguyen, on Flickr

rừng Lam Kinh khá đẹp và mát, tuy nhiên chạy dc hơn 1km thì đường cụt, làm mình phải vòng ra lại

À trong Lam Kinh có khá nhiều nhà nghỉ, ý mình là trong nội xã ấy, có nghỉ thì vô đây, đừng nghỉ mấy ks ngoài QL, thấy tụi tây toàn chấm 1 với 2 sao, nhà nghỉ trong này chắc tầm 150k thôi

DSC01969 by Nam Nguyen, on Flickr

ra tới QL thì hơi đói, thấy có quán cháo ven đường nên ghé vào, à quán ngoài này quán nào cũng có điếu cày để sẵn nha 

DSC01970 by Nam Nguyen, on Flickr

kêu 1 tô cháo tim cật 20k, cháo ngon lắm, mà tim, cật, gan quá trời ở dưới luôn, tính ra quá rẻ

DSC01971 by Nam Nguyen, on Flickr

cũng có măng ăn kèm

DSC01972 by Nam Nguyen, on Flickr

ăn xong lại tiếp tục đạp, trời nắng kinh dị

hôm nay trời nóng khủng khiếp, mà lại phải leo 1 cái đèo khá dài, khu mình đi lại rất vắng, buổi trưa ko có hàng quán gì hết, đồ ăn thì hết sạch do quên mua, chỉ còn kẹo socola và GU

20180905_132035 by Nam Nguyen, on Flickr
20180905_132045 by Nam Nguyen, on Flickr

bữa trưa gồm 1 gói GU và 4 viên socola

DSC01973 by Nam Nguyen, on Flickr

nhai xong gói GU thì cũng có sức, leo 1 mạch 10km đèo thì đến dc 1 ngã 3 có hàng quán, nên lủi vào luôn

DSC01974 by Nam Nguyen, on Flickr

kiểu quán cơm quốc lộ này mình ko tin tưởng lắm, nhưng đói quá rồi nên thôi vô đại

DSC01975 by Nam Nguyen, on Flickr

hỏi giá cơm nhiu 1 phần thì chị chủ quán kêu chú đi 1 người thì ăn 60 70k là vừa rồi  , mình hỏi phần rẻ nhất nhiu thì bả kêu 40k, nên kêu 1 phần lòng gà xào măng

Dọn cơm ra xong thì bả hỏi chú ăn canh rau má, à lộn, canh rau muống ko, mình tưởng dc cho canh như ở Đô Lương nên nói cho em xin

DSC01976 by Nam Nguyen, on Flickr

thế là dc 1 tô canh rau muống bột ngọt ko 

Mà ăn xong bả tính 40k cơm + 10k canh 

biết bị chém mà thôi kệ, ráng lủi vô Cành Nàng vậy

DSC01977 by Nam Nguyen, on Flickr

đường nhiều đoạn bị sạt lở vẫn còn đang dọn dẹp

Vô tới Cành Nàng mình đạp đi kiếm nhà nghỉ, thấy nhà nghỉ Ngân Thúy nhìn cũng đẹp nên vào hỏi giá thì chị chủ kêu 200k

20180906_065923 by Nam Nguyen, on Flickr
20180905_153625 by Nam Nguyen, on Flickr
20180905_154052 by Nam Nguyen, on Flickr
20180905_154058 by Nam Nguyen, on Flickr
20180905_154104 by Nam Nguyen, on Flickr
20180905_154110 by Nam Nguyen, on Flickr

phòng ok lắm, sạch sẽ rộng rãi

20180905_153552 by Nam Nguyen, on Flickr

đặc biệt là cờ hó rất nhiều, con này thì đầy vẻ cảnh giác

20180905_153852 by Nam Nguyen, on Flickr
20180905_153855 by Nam Nguyen, on Flickr
20180905_153900 by Nam Nguyen, on Flickr
20180905_153926 by Nam Nguyen, on Flickr

2 con chó lớn thì lại rất friendly

20180905_160946 by Nam Nguyen, on Flickr

có poodle nữa mà nó nhát quá ko lại gần dc

Tới nơi tranh thủ giặt hết đồ, giặt luôn balo vì trời đang còn nắng, xong ngủ tí vì quá đuối

Tầm 6pm mình dậy, sửa soạn đi ăn thì cúp điện cái bụp . Mà vùng này có lẽ cúp điện là bình thường, nên thấy nhà nào cũng có máy nổ 

DSC01978 by Nam Nguyen, on Flickr

nguyên thị trấn tối thui, may sao có quán cơm này có máy nổ nên có điện, vào hỏi giá thì chị chủ quán kêu 30k/ phần, nên gọi 1 phần thịt heo giả cầy, thêm canh nữa là 10k

1 phần cơm tại thị trấn Cành Nàng như hình gồm có rau xào, canh, 1 thố heo giả cầy rất nhiều đủ cho 2 người ăn có 40k

Ăn xong đạp về thì thấy ks cũng đã chạy máy nô, may sao về dc 5p thì có điện lại

Mà vùng này nóng và oi kinh khủng luôn. 7pm mà trời nóng hầm hầm

Ngày 6.9 : Cành Nàng - Pù Luông

20180906_065618 by Nam Nguyen, on Flickr
20180906_065629 by Nam Nguyen, on Flickr
20180906_065504 by Nam Nguyen, on Flickr

sáng dậy trả phòng thì mới biết là ks còn 1 đám lóc nhóc phía sau nữa, dễ thương chịu ko nổi 

Trả phòng xong thì bắt đầu đạp ra Pù Luông, mới 7am mà trời nắng khủng khiếp, rút kinh nghiệm hôm qua nên mình vô tạp hóa mua 1 đống bánh bỏ balo cho chắc trước

DSC01979 by Nam Nguyen, on Flickr

Thấy trong thị xã có 1 quán bún chả rất đông nên ghé vào

DSC01980 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC01984 by Nam Nguyen, on Flickr

1 phần là 25k. Kêu phần 30k cho no

DSC01983 by Nam Nguyen, on Flickr

chả nướng rất ngon, ko bị xảm

DSC01981 by Nam Nguyen, on Flickr

ngoài này thấy dùng chanh đào nhiều

DSC01982 by Nam Nguyen, on Flickr

đu đủ ngâm ăn kèm

ăn xong bắt đầu đạp ra Pù Luông

20180906_072450 by Nam Nguyen, on Flickr

Cầu La Hán từ Cành Nàng đi Pù LUông đang sửa, chỉ có xe máy và xe đạp qua dc thôi nha

DSC01985 by Nam Nguyen, on Flickr

nước sông đục ngầu và chảy rất xiết, 2 bên bờ bị sạt lở rất nhiều

DSC01986 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC01989 by Nam Nguyen, on Flickr

7g30 mình đề pa ở Cành Nàng thì 9g tới dc chợ Phố Đoàn
Chợ Phố Đoàn là 1 chợ cổ truyền thống của dân địa phương ở Pù Luông, chợ chỉ họp buổi sáng vào thứ 5 và CN, hôm mình đi may mắn là thứ 5 nên có họp chợ

DSC01990 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC01991 by Nam Nguyen, on Flickr

chợ rất đông, đa số là đồng bào dân tộc, bán đủ thứ nhưng mà cái mình quan tâm nhất là đồ ăn thì ko có mấy :( , chỉ có mấy hàng bánh chiên, mà trời thì nóng đổ lửa nên ăn ko nổi

DSC01992 by Nam Nguyen, on Flickr

thấy có chè, 5k/ ly

20180906_083818 by Nam Nguyen, on Flickr

mua 1 ly ăn thử, cũng ngon nhưng mà hơi ngọt, do ko có đá

DSC01993 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC01994 by Nam Nguyen, on Flickr

dạo chợ xong thì mình đạp tiếp vào bản Hiêu

DSC01995 by Nam Nguyen, on Flickr

trời nắng kinh dị

DSC01996 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC01997 by Nam Nguyen, on Flickr

bánh xe nước

à trong này Hugo quần ghê lắm nha, mình đi vô cũng gặp Hugo đảo vòng vòng, đi ra cũng gặp, có cả chốt đứng bắt xe nữa, bạn nào chạy xe máy thì cẩn thận, mà mình thấy bắt sảng lắm, đội nón chạy đúng lane vẫn bi ngoắc vào

DSC01999 by Nam Nguyen, on Flickr

nhiều đoạn bị sạt lỡ vẫn còn đang dọn dẹp

DSC02000 by Nam Nguyen, on Flickr

từ Cành Nàng chạy khoảng 20km sẽ tới dc thác Hiêu, thuộc bản Hiêu, trong này có khá nhiều homestay, tuy nhiên trời nắng đổ lửa và rất nóng, homestay thì ko có máy lạnh, nên mình bỏ ý định ở lại 1 đêm trong này

DSC02003 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02004 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02006 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02007 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02008 by Nam Nguyen, on Flickr

hình như còn tầng thác nữa trên cao, mà trời nắng quá, với dắt xe ko nổi, nên thôi chụp đại vài tấm rồi chui ra

DSC02009 by Nam Nguyen, on Flickr

đạp ngược ra Phố Đoàn lại để đi Pù Luông

DSC02010 by Nam Nguyen, on Flickr

đoạn này do bị xe ben chắn đường nên mình phải khiêng xe qua, anh tài xế nhảy xuống phụ mình khiêng xe qua rồi bảo : Tắc đường 1 tí, anh thông cảm . Tự nhiên thấy dân Thanh Hóa cũng dễ thương chứ ko như mình nghĩ

Từ Phố Đoàn có 1 con đường tắt đi thẳng ra Pù Luông, ngắn hơn 10km so với ra QL, mà mình thì sợ đường offroad hay đường sạt lỡ thì mệt, nên thôi vòng ra QL đi, mà lúc đi thì ngó xuống thấy đường là kiểu đường làng lát bê tông, đi cũng dc, biết vậy đi đường đó cho gần

DSC02011 by Nam Nguyen, on Flickr

phải leo 1 cái đèo cao hơn 700m, mà đến 500m thì mình quẹo vô Pù LUông Retreat nghỉ, dù mới gần 12g trưa, nhưng mà nắng quá chịu ko nổi

20180906_122918 by Nam Nguyen, on Flickr

Pù Luông retreat là 1 resort nằm gần đỉnh Pù Luông, khá là đẹp

20180906_122934 by Nam Nguyen, on Flickr

Giá 1 giường ở nhà sàn tập thể là 320k, nhưng mà mình thấy ok, sạch sẽ, view đẹp, có hồ bơi, có ăn sáng, ở tập thể nhưng trong nhà sàn chỉ có mình và 1 cặp tây, mà tụi nó ở cách mình cũng xa, với buông rèm xuống thì cũng riêng tư kín đáo

Ở Bugalow thì 1tr8 - 2tr, hơi cao

20180906_123006 by Nam Nguyen, on Flickr
20180906_124208-01 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC02012 by Nam Nguyen, on Flickr

view nhìn từ bể bơi, rất đẹp

DSC02013 by Nam Nguyen, on Flickr

nhà sàn chỗ mình ở

DSC02014 by Nam Nguyen, on Flickr

bể bơi tràn

DSC02016 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02017 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02019 by Nam Nguyen, on Flickr

lâu lâu sang chảnh 1 bữa 

DSC02022 by Nam Nguyen, on Flickr

bơi xong lên tắm rửa, rồi đem máy ra ngồi làm việc, view quá đẹp

DSC02023 by Nam Nguyen, on Flickr

làm việc xong thì trời cũng tắt nắng, đói bụng nên ra nhà hàng kêu cơm ăn

DSC02024 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02025 by Nam Nguyen, on Flickr

setup đúng chuẩn nhà hàng

Menu giá ko đắt, đồ ăn tầm 50 - 100k/ món, mấy món bò gà thì tầm 150k, gà nguyên con thì 400k

DSC02028 by Nam Nguyen, on Flickr

mình kêu 1 dĩa cơm chiên thập cẩm, nhìn vậy chứ dĩa này nhiều lắm, mà topping cũng chất lượng, ăn xong 1 dĩa này là no rồi

DSC02027 by Nam Nguyen, on Flickr

mà nãy sợ ăn cơm chiên ko no nên có kêu thêm 1 dĩa thịt heo cháy tỏi, dĩa này cũng rất nhiều, đủ cho 2 người ăn, mà nêm mặn quá, ăn với cơm chiên ko nổi

DSC02029 by Nam Nguyen, on Flickr

nên lại phải kêu thêm 1 thố cơm trắng, thố này 25k, để ráng ăn cho hết dĩa thịt heo

Nhìn chung là 1 phần đồ ăn đây đủ cho 2 người ăn, nếu 2 người thì chỉ cần kêu 1 thố cơm, với 1 dĩa heo chiên, với 1 phần rau 50k là no nê

Mình ráng ăn nên no tức bụng luôn, ăn xong lăn về giường ngủ luôn

Ngày 7.9 : Pù Luông - Mai Châu 

Tối qua ngủ sớm nên sáng mới 5g30 đã dậy rồi

DSC02030 by Nam Nguyen, on Flickr

view nhìn từ giường mình

DSC02031 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02032 by Nam Nguyen, on Flickr

làm vài tấm bình minh

chụp xong lại ra hồ bơi bơi 1 vòng đến 6g30 thì dọn đồ chuẩn bị ăn sáng

DSC02033 by Nam Nguyen, on Flickr

ăn sáng buffet, rất chất lượng luôn

DSC02034 by Nam Nguyen, on Flickr

có nước ép dưa hấu ( tự ép từ dưa hấu ), nước chanh, trà, cafe, sữa vvv

DSC02035 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02036 by Nam Nguyen, on Flickr

ăn sáng thì có cơm chiên, mì xào, thịt nguội, salad, phở, bánh cuốn, bánh mì ốp la vvv

DSC02037 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02038 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02039 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02040 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC02041 by Nam Nguyen, on Flickr

đồ ăn rất ngon, ngoại trừ phở hơi mặn thì mọi thứ đều ổn

Ăn xong lại no quá nên lại lên giường nằm đến gần 9am mới check out

20180907_081922 by Nam Nguyen, on Flickr

tổng cộng là 500k cho 1 đêm và 3 bữa ăn ( bữa tối hôm qua mình ăn bằng 2 bữa ), giá quá rẻ so với những gì nhận dc, nhân viên rất nhiệt tình và dễ thương, dc trainning rất tốt, chắc chắn lần sau có đi ngang mình sẽ lại ghé lại

DSC02042 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02043 by Nam Nguyen, on Flickr

bắt đầu lên đường đi Mai Châu, hôm nay trời đỡ nắng hơn

DSC02044 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02046 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02047 by Nam Nguyen, on Flickr

tầm tháng 10 mấy thửa ruộng này chín thì bao đẹp

DSC02048 by Nam Nguyen, on Flickr

ngoài Pù Luông Retreat thì xung quanh có rất nhiều homestay, anh bạn mình có ở Hậu Phương Homestay nghe bảo ok lắm, 1 đêm là 70k, 1 bữa ăn cùng gia đình chủ nhà là 50k

DSC02049 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02050 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02051 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC02052 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02053 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02054 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02055 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02056 by Nam Nguyen, on Flickr

QL15 lúc mình đi nhiều đoạn sạt lỡ vẫn còn đang dọn dẹp, anh bạn mình đi trước mình 10 ngày thì kẹt ở đây mấy ngày luôn k đi dc

Vừa tới dc Mai Châu thì mây đen thui, gió ầm ầm

Mai Châu thấy có khá nhìu nhà nghỉ. Lựa cái mới nhất vào : Nhà Nghỉ Tuấn Anh. 200k. Phòng sạch sẽ ok. Toalet đẹp

20180907_115105 by Nam Nguyen, on Flickr
20180907_115113 by Nam Nguyen, on Flickr
20180907_115328 by Nam Nguyen, on Flickr
20180907_115333 by Nam Nguyen, on Flickr
20180907_115339 by Nam Nguyen, on Flickr
20180907_115348 by Nam Nguyen, on Flickr
20180907_115356 by Nam Nguyen, on Flickr

điểm trừ là giường hơi cứng, và mền chỉ là 1 tấm vải mỏng thôi

tắm rửa giặt đồ xong thì mình đi ăn vì đói quá rồi, anh bạn kì trước ở đây có giới thiệu quán 3 chị em

DSC02057 by Nam Nguyen, on Flickr

nằm gần chợ Mai Châu nha

DSC02058 by Nam Nguyen, on Flickr

Menu có tiếng anh và có menu cho người ăn chay, lúc coi trên google map thì mình hơi ngạc nhiên là thấy có rất nhiều đánh giá, mà toàn 5 sao và đa số của tụi tây, dù quán nằm khá khuất

DSC02059 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC02060 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC02061 by Nam Nguyen, on Flickr

kêu 1 phần thịt chua, phần này 40k, khá rẻ vì nhiều lắm

DSC02062 by Nam Nguyen, on Flickr

đói quá nên vừa dọn ra là gấp liên tục, lát sau em gái mới đem rau ra

Món này ngon lắm nha, thịt dc lên men hơi chua, bóp với thính, nhắm bia chắc ngon, mà mình k biết uống bia

DSC02063 by Nam Nguyen, on Flickr

kêu thêm 1 phần bó nhúng, 50k, bò rất nhiều, toàn bò là bò, ăn dc 1 lúc thì chị chủ quán lại múc cho thêm 1 vá đầy bò bỏ vào, vì lúc nãy đầy quá bỏ ko hết

ăn 2 phần vậy no luôn, lúc tính tiền thì chị chủ quán nói nhớ đánh giá cho cchị nha, giờ mới hiểu tại sao nhiều review vậy. Nhưng thật sự thì đồ ăn ngon, giá hợp lý, 3 mẹ con chị chủ quán rất dễ thương, cách nói chuyện tạo cảm giác như người trong nhà vậy, nên dĩ nhiên là về mình đánh giá 5 sao, và hẹn tối sẽ ra ăn cơm

ăn no rồi thì đạp đi chơi, anh bạn mình bảo có đi chơi thì đi bản Văn, đừng đi bản Lác, vì bản Lác bị du lịch hóa, nên mình đạp vào bản Văn

DSC02066 by Nam Nguyen, on Flickr

đường vào bản Văn khá là đẹp

DSC02069 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC02067 by Nam Nguyen, on Flickr

nhưng mà trong bản thì thật sự là ko có gì để tham quan cả

DSC02068 by Nam Nguyen, on Flickr

đầu bản Văn có nhà nghỉ khá đẹp, nếu lần sau có ở chắc mình ra đây, mà nói là bản chứ thật ra cách chợ có 1km à

DSC02071 by Nam Nguyen, on Flickr

thấy có hàng chè nên ghé vào ăn

DSC02070 by Nam Nguyen, on Flickr

1 ly chè thái giá 25k, dc cái nhiều sầu riêng, còn lại bình thường, ko ngon mấy

Ăn xong thì đạp ra hang Chiều tham quan

Đến hang CHiều thì phải gửi xe và mua vé mất 20k

DSC02072 by Nam Nguyen, on Flickr

sau đó lội cầu thang lên, cầu thang khá trơn do rêu bám và dốc, với nhiều đoạn bị sạt nên bạn nào có đi thì nhớ đi cẩn thận

DSC02073 by Nam Nguyen, on Flickr

leo 1 phát lên cao 200m, chân núi là 168, lên tới miệng hang là 370m, tính 1 bậc là 20cm thì phải leo 1000 bậc, đuối luôn

DSC02075 by Nam Nguyen, on Flickr

và đây là hang Chiều, hang có tên như vậy vì đúng buổi chiều là nắng chiếu thẳng vào miệng hang

DSC02077 by Nam Nguyen, on Flickr

miệng hang

DSC02080 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02078 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02081 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02079 by Nam Nguyen, on Flickr

trong hang khá tối, ẩm thấp và lạnh, nhìn ghê lắm, trong hình là do mình kéo màu hết ga hết số nó mới ra dc như vậy. Mà tính mình thì sợ chỗ nào kín, trong hang thì tối, hơi lạnh bốc ngùn ngụt, có mấy góc tối thui ko biết dẫn tới đâu, trong hang thì chỉ có mỗi mình mình, nên cũng hơi teo

Ráng ngồi phơi mấy tấm rồi đi xuống, nhìn chung là ko đáng với công sức leo 1000 bậc thang đâu

DSC02083 by Nam Nguyen, on Flickr

đến tối thì lại ra quán 3 chị em, do đi hang về đuối quá nên mình ngủ đến gần 8pm mới xách đít đi ăn, ra quán thì chị chủ quán bảo Chú ra trễ thế, làm chị chờ mãi

Hỏi chị chủ quán có gì ngon, thì chị bảo có con Chôm Chôm mới mua của người dân đi bắt về tươi ngon lắm, nhưng chị hỏi mình có bị dị ứng ko, vì anh bạn mình ăn xong bị dị ứng phải đi bệnh viện luôn. Mình thì trước giờ chưa dị ứng con gì cả, nên quất luôn

DSC02084 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02086 by Nam Nguyen, on Flickr

Con này hơi giống con dế, nhưng mà ngon hơi dế, bùi với béo hơn, với nó ko cứng với hôi như dế mà dai dai, nhìn chung là ngon

Mà dĩa này nhìu quá, ăn hơn nửa dĩa là ngán rùi :(

dĩa Chôm Chôm là 80k, canh và cơm 20k

về ks thì anh chủ ks kêu ra ngồi chơi uống trà nói chuyện, ảnh xưa chạy xe khách kiêm HDV du lịch luôn, giờ thì chỉ chở khách đi gần gần quanh Mai Châu thôi, nên ảnh biết rất nhiều. Ảnh kể Mai Châu dân gốc là dân Thái, ở đây hơn 700 năm rồi, 60% dân Mai Châu là người Thái, còn 30% là người Mông. Người Thái thì sống dưới thấp, gần sông suối, còn người Mông thì sống trên núi. Ảnh kêu anh thấy tụi tây đi bụi thì nhiều chứ dân VN ít lắm, mới thấy có em thôi. Xong ảnh chỉ cho mấy chỗ đẹp lòng vòng quanh Mai Châu, trong đó có cái hồ Xam Tạng ảnh nói đẹp lắm mà ít người biết, nên mai quyết định ở lại Mai Châu 1 ngày để đi coi sao. Mà ảnh nói mới biết là người Thái ở vùng Tây Bắc với người Thái Lan, người Lào có thể nói chuyện với nhau dc, vì tiếng gần giống nhau

20180907_200615 by Nam Nguyen, on Flickr
20180907_200621 by Nam Nguyen, on Flickr

Ảnh còn vẽ map dán ở ngay reception nữa, ngồi chơi nói chuyện với ảnh tới hơn 10pm thì xin phép vô phòng ngủ sớm để mai đi cái hồ trên núi ảnh nói, quyết định ở lại Mai Châu thêm 1 ngày

Ngày 8.9 : Lang thang Mai Châu

Tối ngồi vẽ map đường đi, thấy cũng chua ghê gớm, 62km mà leo 1900m, đỉnh là 1170 so với mực nước biển, tức là leo 1000m từ Mai Châu

DSC02088 by Nam Nguyen, on Flickr

thấy có 1 hàng bún chả khá đông bên đường, nên mình ghé vào

DSC02089 by Nam Nguyen, on Flickr

Ăn sáng bún chả nước. Mới thấy lần đầu. Cũng ngon
1 phần là 25k..kêu luôn phần 30k
Mai Châu sáng nay âm u, mưa phùn lất phất, nhìn các em nữ sinh đạp xe đi học mà lòng bồi hồi :( . ước gì dc trẻ lại chục tuổi

DSC02090 by Nam Nguyen, on Flickr

dì này mặc đồ Thái nói toàn tiếng Thái luôn, mà trong quán hình như ai cũng nói tiếng Thái

DSC02091 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02092 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02093 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02097 by Nam Nguyen, on Flickr

ăn xong thì đạp ra đèo Thung Khe, hôm nay trời mát, đèo cũng ko dốc lắm, tầm 6- 8% à nên leo nhẹ nhàng

Lên tới đỉnh đèo Thung Khe thi mình quẹo vào Pu Pin

DSC02098 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02099 by Nam Nguyen, on Flickr

đường vào Pu Pin rất vắng và đẹp

À đỉnh đèo Thung Khe là 730m, tức là phải leo thêm 440m mới tới dc cái hồ, chua

DSC02100 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02101 by Nam Nguyen, on Flickr

cung đường tuyệt đẹp uốn lượn giữa những dãy núi

DSC02102 by Nam Nguyen, on Flickr

thỉng thoảng cũng có vài bản làng của người Thái

DSC02103 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02104 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02105 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02106 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02107 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02108 by Nam Nguyen, on Flickr

2 bên đường là những cánh đồng hoa dại trải dài vô tận

DSC02109 by Nam Nguyen, on Flickr

đường dốc ngoằn nghèo, thấy cái dốc xa xa là thấy oải

DSC02110 by Nam Nguyen, on Flickr

những bản làng của người dân tộc nằm giữa các ngọn núi, theo lời anh chủ ks thì dân Thái trong này họ đã sống ở đây hàng trăm năm, rất lâu từ khi người miền xuôi lên tới đây, gần như là biệt lập với thế giới bên ngoài, và người dân đây rất thân thiện, ai thấy mình đạp qua cũng vẫy tay cười

DSC02111 by Nam Nguyen, on Flickr


DSC02112 by Nam Nguyen, on Flickr

đường nhiều đoạn cũng bị sạt lở nha

DSC02113 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC02115 by Nam Nguyen, on Flickr

chỗ này là độ cao khoảng 1000m

DSC02117 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC02116 by Nam Nguyen, on Flickr

cuối cùng cũng lên tới dc đích, view chỗ này đẹp tuyệt

DSC02119 by Nam Nguyen, on Flickr

phải offroad khoảng 1km từ đường nhựa để vào hồ

DSC02120 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02121 by Nam Nguyen, on Flickr

quanh hồ mọc rất nhiều hoa tím tím này, anh chủ ks nói là hoa ban hay hoa muông gì đó mình quên rồi, mà ảnh nói mùa của nó là 1 tháng trước, bạt ngàn luôn, nay thì tàn nhiều rồi

DSC02123 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02124 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC02125 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02122 by Nam Nguyen, on Flickr

và đây là cái hồ mà ảnh chỉ mình, sorry vì trên này còn quá đẹp và hoang sơ, và cũng ít người biết, nên mình cũng ko muốn chỉ rõ địa điểm vì sợ các chịch thủ sẽ đến và phá nát chỗ này, lí do là vì hôm sau khi vào thác Gò Lào thì mình đã gặp các chịch thủ phá tan nát cái thác đó. Mình ko muốn quang cảnh bình yên này, và đất sống của người dân tộc bị ngập trong rác. Trên này hoàn toàn ko có rác, tức là chưa từng có chịch thủ nào lên đây

DSC02126 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC02127 by Nam Nguyen, on Flickr

5 giây dành cho quảng cáo nhé 

tham quan hồ xong thì đổ xuống lại, trời có vẻ muốn mưa và rất lạnh, nên đành bỏ kế hoặc đổ xuống đèo Đá Trắng mà về thẳng Mai Châu luôn

DSC02129 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02128 by Nam Nguyen, on Flickr

gặp 1 thanh niên tuổi trẻ tài cao, nó bunny hop cả km luôn á

DSC02130 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02131 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02134 by Nam Nguyen, on Flickr

Đạp về tới Mai Châu thì lại ghé quán 3 chị em, đòi ăn món lòng cá do dc anh bạn giới thiệu là đặc sản Hòa Bình, mà quán ko có nên nhỏ con chị chủ phải xách xe chạy đi mua, mà cũng ngay đầu chợ à, kết quả là dc 1 tô canh măng chua nấu lòng cá cực ngon, gan cá thì bùi và béo, hơi nhẫn nhẫn, lòng cá thì giòn giòn sực sực, ăn thêm 3 cây heo nướng nữa thì no kềnh bụng. Mà đang ăn thì có 1 cặp tây đi vào, xì xà xì xồ gì đó xong nó mở điện thoại ra đưa hình cho chị chủ, bảo tao muốn ăn con này, ra là con Chôm Chôm mình mới chụp up lên hôm qua. Xui cho 2 em là hôm nay ko có Chôm Chôm ), chị chủ quán bảo ngoài chợ lúc nào cũng có, nhưng ko dc tươi, chị chỉ mua Chôm Chôm của người đi bắt về bán thôi, mà đúng thiệt là trước đó đang ngồi ăn có 1 chị chạy ngang thì chị chủ quán chạy ra hỏi có Chôm Chôm ko thì chị đó bảo ko

2 em tây buồn ra mặt, kêu phở ăn, mình lại bảo hình đó tao chụp đó, 2 ẻm kêu mày chụp đẹp quá, tao nhìn thèm, muốn ăn. Mình bồi thêm 1 câu : Con đó ngon lắm, mày chưa ăn thì coi như chưa đi Mai Châu, làm mặt 2 ẻm càng thêm thảm )

Đạp về tới ks đuối quá lăn ra ngủ dc tí thì anh chủ ks gõ cửa, bảo anh có tour chở khách đi chơi bằng xe điện, có 2 người thôi, chú có muốn đi ko thì đi chung cho vui, mà buồn ngủ quá nên đành từ chối

DSC02135 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02138 by Nam Nguyen, on Flickr

Nằm đến tối thì lại đi kiếm gì ăn, mà hơi ngang ngang, nên chỉ mua ít bánh với 1kg ổi ăn cho sach bụng. Ổi 20k/ kg, mình lấy 4 trái 1kg2 cũng 20k, mà trả tiền xong xách bịch ổi đi bỏ quên bịch bánh, làm chị chủ chạy dí theo quá trời để đưa bịch bánh

Xong lại ghé mua 1 lạng lòng nướng giá 15k, với 1 con chim cút 20k. Mà chim cút ở đây ngon cực, mập, thịt nhiều, mà thịt ngọt với mọng nước chứ ko bị xảm xừ

DSC02136 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02137 by Nam Nguyen, on Flickr

Đi ngang thấy quán chè Sài Gòn nên ghé vào ăn, kêu 1 ly chè sữa non thì dc em gái bưng ra 1 tô chè to đùng, mà chè trên này đá bỏ riêng, nên cái tô đó phải bằng 2 ly chè trên SG là ít. Mà em bán chè đã xinh, giọng lại dễ thương, bưng chè ra lại bảo : Em mời anh dùng ạ, nghe mà xao xuyến. Ăn xong làm mặt ngầu bảo : Chè này ko giống trong Sài Gòn làm ẻm tái mặt, hỏi Ko ngon à anh, mình cười bảo ngon hơn trong SG

Mà ngon hơn thiệt, ko ngọt, chè SG ngọt quá, dân SG 31 năm ăn còn ko nổi

Mai Châu - Hòa Bình là tỉnh phía Bắc đầu tiên mình đặt chân đến, và cảm thấy rất thích, chỉ muốn ở thêm vài ngày nữa lang thang khắp Mai Châu cho đã, nhưng vợ dí tới đít rồi nên mai đành phải tiếp tục lên đường

Kì lạ là Mai Châu chỉ nằm ở độ cao 160m so với mực nước biển, nhưng khí hậu lại mát mẻ dễ chịu, hơn hẳn Pù Luông dù lúc ở Pù Luông mình ở độ cao gần 500m. Có lẽ do Mai Châu là 1 thung lũng nằm giữa 4 mặt là núi, đúng nghĩa là bao bọc bởi núi

Theo như anh chủ ks thì ở Mai Châu 60% là người Thái, 30% là người Mông, và 10% là người miền xuôi, tức là người Kinh. Có vẻ đúng, vì vô quán ngồi ăn thì mình toàn nghe người dân nói chuyện với nhau bằng tiếng Thái, mà đó là ngay trung tâm thị xã chứ ko phải là trong bản làng

Ấn tượng là người dân Mai Châu hiền lành, hiếu khách, ko chặt chém dù đây là vùng du lịch, tây rất nhiều. Giá cả còn rẻ hơn ở Hà Tĩnh và Nghệ An .

Ở Mai Châu thì mình hay ăn ở quán 3 chị em, lúc đầu check map thì ngạc nhiên vì thấy quán rất nhiều review trên google map, mà toàn 5 sao, mà toàn tây rv. Đến nơi thì mới hiểu, có thể nói tư duy kinh doanh của chị chủ quán gấp nhiều lần các ông chủ, bà chủ nhà hàng, khách sạn lớn mà mình từng gặp. Menu giá cả rõ ràng, có tiếng anh, có cả menu cho người ăn chay. Chị chủ quán chỉ biết mỗi 1 chữ là Hello, nhưng nhỏ con gái chị lại nói tiếng Anh khá tốt, đủ để giao tiếp với khách nước ngoài. Và cái cách chị và mấy đứa con chị giao tiếp tạo cảm giác cho mình như người trong nhà vậy.

Anh chủ ks cũng rất nice, tối qua ngồi nói chuyện quá trời về Mai Châu và chỉ mình rất nhiều, như đường lên Pu Pin hôm nay cũng là do ảnh chỉ mới biết, thật sự là cảnh quá đẹp, và chả thấy 1 bóng khách du lich nào.

Các bản làng người Thái ở Noong Luông, Pu Pin, Hiềng đều là những bản làng cổ, người Thái sống từ rất lâu và họ cứ sống như vậy, thấy mình đạp vào ai cũng vẫy tay cười.

Về phòng đang soạn đồ chuẩn bị cho mai đi thì anh chủ ks gõ cửa, bảo hôm nay trong bản có múa hát, ảnh chở cả nhà ảnh đi coi, rủ mình đi chung 

Ảnh lấy xe điện chở cả nhà vào bản Lác, giờ mình mới biết bản Lác, rất đẹp luôn  , tiếc là hồi chiều ko chạy vào xem

DSC02141 by Nam Nguyen, on Flickr

hôm nay là thứ 7 nên trong bản có tiết mục ca múa nhạc của các đoàn người Thái và người HMông

DSC02144 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC02147 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02149 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02151 by Nam Nguyen, on Flickr

các em gái Thái rất xinh nha, có 1 em tóc búi xinh lắm 

mời bà con xem các điệu múa của thiếu nữ Thái và HMông, nữ Thái xinh lắm nha T.T

Múa của người Thái :



Múa của người HMông phần 1 :



Múa của người HMông phần 2 :



Múa khèn của người HMông :



Múa quạt của người Thái :



Múa sạp :



Mà xem xong mình tưởng phải có gửi tiền, hay ít nhất là mua đồ gì ủng hộ mấy em, mà ko thấy thu tiền hay gì hết :(

Coi xong thì anh chủ ks chở về ks lại, ngồi chơi nói chuyện với ảnh tí rồi xin phép về phòng soạn đồ, biết thêm dc là vợ ảnh là giáo viên của 1 trường tiểu học ở xã gì đó quên tên rồi, ở độ cao 1500m, có năm nhiệt độ xuống 0*C mà vẫn phải đứng lớp :(

Ngày 9.9 : Mai Châu - Mộc Châu

sáng dậy hơi trễ do hôm qua ngủ trễ, đến 7am mình mới check out, tạm biệt anh chủ ks, mình tiếp tục lên đường

DSC02152 by Nam Nguyen, on Flickr

lại ra quán hôm qua, hôm nay thì ăn phở thử, 1 tô là 25k, mình kêu tô 30k, thịt bò ngập mặt luôn, mà bò trên này ngon lắm, mềm và ngọt

DSC02153 by Nam Nguyen, on Flickr

đi ngang chợ, thấy có bán con sâu này, nghe chị chủ quán 3 chị em bảo xào ăn ngon lắm

DSC02155 by Nam Nguyen, on Flickr

có ốc núi nữa, nghe nói ăn giảm nhức mỏi người, mà chưa dc ăn, tiếc quá

Ăn sáng xong thì mình đạp thẳng 1 mạch vào thác Gò Lào

DSC02158 by Nam Nguyen, on Flickr

xa xa là thác Gò Lào

20180909_083314 by Nam Nguyen, on Flickr

và xung quang toàn rác là rác

20180909_083317 by Nam Nguyen, on Flickr

20180909_080913 by Nam Nguyen, on Flickr

và có 1 cái lều, có 4 chịch thủ trong đó, dm, ở đâu có chịch thủ, ở đó có rác

muốn chửi thề như sợ 4 đánh 1 rồi nó quăng mình xuống thác thì khỏi tìm thấy xác luôn, nên thôi im im lo chụp hình

DSC02163 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02164 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02166 by Nam Nguyen, on Flickr

chụp đại mấy tấm rồi đi

DSC02167 by Nam Nguyen, on Flickr

đây là con suối thượng nguồn của thác Gò Lào

DSC02168 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC02169 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02170 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02171 by Nam Nguyen, on Flickr

View đẹp quá nên dắt xe xuống làm vài tấm

DSC02172 by Nam Nguyen, on Flickr

tham quan thác xong thì mình vòng ra QL6 lại để tiếp tục đi Mộc Châu

DSC02173 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02174 by Nam Nguyen, on Flickr

đường QL nên cảnh cũng chả có gì

DSC02176 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02177 by Nam Nguyen, on Flickr

gặp mấy đứa nhỏ, trang phục này chắc là người HMông, tụi nó đi bộ mà nhanh thoăng thoắt luôn

DSC02179 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02180 by Nam Nguyen, on Flickr

1 cánh đồng hoa dọc đường, thấy có biển thu phí 15k/ người nhưng ko thấy ai thu, nên đứng ngoài chụp mấy tấm 

DSC02182 by Nam Nguyen, on Flickr

có hoa tam giác mạch nữa

DSC02186 by Nam Nguyen, on Flickr

giờ mới biết hoa Tam Giác Mạch nó ra sao, nhỏ nhỏ đẹp ghê

DSC02184 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02187 by Nam Nguyen, on Flickr

Tới Mộc Châu thì mới 2g trưa, đói quá nên mình vô quán ăn cái đã

DSC02189 by Nam Nguyen, on Flickr

1 phần cơm như vầy là 50k, theo mình là rẻ, vì đồ ăn nhiều lắm

DSC02190 by Nam Nguyen, on Flickr

dĩa thịt heo chiên lá chanh này rất ngon và nhiều, nhìn trên hình thì nhỏ chứ ở ngoài nhiều lắm, vì toàn chặt miếng lớn ko à

Tới Mộc Châu thì mình ở Ks Nhiệt Đới, phòng 180k mà rất đẹp và đủ tiện nghi

20180909_155152 by Nam Nguyen, on Flickr
20180909_152157 by Nam Nguyen, on Flickr
20180909_152200 by Nam Nguyen, on Flickr

trên Đà Lạt mình ở phòng 250k mà chắc dc bằng 1/2 phòng này, mà ko có quạt với máy lạnh nữa

20180909_152207 by Nam Nguyen, on Flickr
20180909_152214 by Nam Nguyen, on Flickr
20180909_152221 by Nam Nguyen, on Flickr

Khí hậu Mộc Châu giống Đà Lạt, mát mẻ dễ chịu, tối thì lạnh, mình coi nhiệt độ buổi tối có 16 độ

Nhận phòng xong tắm rửa giặt đồ rồi tranh thủ ngủ tí, đến tối thì mò đi ăn

DSC02191 by Nam Nguyen, on Flickr

Mộc Châu thị trấn lớn ghê. Lớn nhất bữa h từng đi. Khí hậu y như Đà Lạt, đường cũng dốc y như Đà Lạt

DSC02192 by Nam Nguyen, on Flickr

Đi ăn đặc sản bê chao Mộc Châu tại quán 1 anh bạn giới thiệu. 1 phần bê chao cháy tỏi là 100k. Rất ngon và nhiều. Thịt bê giòn, ngọt, ngon lắm. Kêu thêm 1 thố cơm 20k và 1 dĩa rau luộc 20k do thèm rau, ai ngờ trong cơm có 1 tô canh nữa. Tính ra đồ ăn rẻ, phòng ks cũng rẻ. Nhân viên thì lại dễ thương lịch sự, đưa đồ hay nhận tiền đều cầm 2 tay và nói Cho em gửi / cho em xin

Gần quán bê chao có 1 quán vịt rất hấp dẫn, mà lại còn lẩu trâu nữa cũng muốn thử, ko lẽ ở Mộc Châu 3 ngày chỉ để ăn đặc sản T.T

DSC02193 by Nam Nguyen, on Flickr

bê chao cháy tỏi, rất ngon luôn

DSC02194 by Nam Nguyen, on Flickr

ăn xong thì mình về phòng nằm coi phim rồi ngủ sớm để mai đi tham quan Mộc Châu

Ngày 10.9 : Lòng vòng Mộc Châu

Sáng 6g dậy, mở cửa thấy trời sương ko, chui vô ngủ tiếp đến 7g hơn mới dậy, xong rồi mình sửa soạn đi chơi lòng vòng Mộc Châu

DSC02197 by Nam Nguyen, on Flickr

đi lòng vòng kiếm đồ ăn sáng, mà thấy toàn phở ko, may sao có 1 hàng bánh cuốn nên mình ghé vào, 1 phần như vầy là 25k, rất ngon luôn

Dc anh dân địa phương kế bên kể kinh nghiệm đi Hạ Long uống 3 cốc trà và 1 dĩa hướng dương quên hỏi giá bị tính 120k :|

Ảnh bảo ở Mộc Châu thì ko sợ bị chém, nhưng ra ngoài kia thì ...

Ăn xong thì bắt đầu đạp ra đồi chè Mộc Châu

DSC02198 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02199 by Nam Nguyen, on Flickr

đồi chè Mộc Châu cách thị xã khoảng 15km, đường khá dốc, nhưng rất đáng đi

DSC02200 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02201 by Nam Nguyen, on Flickr

tự sướng cái coi sao, sau hơn 40 ngày dãi dầu sương gió thì nhan sắc mình đã tàn phai khá nhiều 

DSC02202 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02203 by Nam Nguyen, on Flickr

đồi chè rất đẹp, đẹp nhất trong tất cả các đồi chè mình từng đi

DSC02206 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02207 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC02209 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02210 by Nam Nguyen, on Flickr

20180910_090025-01 by Nam Nguyen, on Flickr

chụp bằng điện thoại có chế độ làm đẹp thì có vẻ khá hơn tí 

DSC02212 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02213 by Nam Nguyen, on Flickr

may sao cũng tìm dc chỗ dựng xe để làm 1 tấm

DSC02214 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02215 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02216 by Nam Nguyen, on Flickr

có 1 chỗ gọi là cánh đồng hoa núi Đá Trắng, mà chắc hợp cho teen sống ảo thôi, mình già rồi

DSC02217 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02218 by Nam Nguyen, on Flickr

DSC02219 by Nam Nguyen, on Flickr

người dân đang thu hoặch chè

DSC02220 by Nam Nguyen, on Flickr

Tham quan đồi chè xong thì mình đạp vô Ngũ Động bản Ôn, có tên như vậy do vùng này có 5 động, tượng trưng cho ngũ mộc kim thủy hỏa.

DSC02221 by Nam Nguyen, on Flickr

Đường vào khá nhỏ và dốc, sau đó phải để xe và đi bộ offroad khoảng hơn 1km thì mới tới được cái động đầu tiên.

DSC02223 by Nam Nguyen, on Flickr

chỗ này trượt 1 cái là lăn xuống vực luôn nha 

DSC02225 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02226 by Nam Nguyen, on Flickr

Thật sự là đi dc nửa đường là mình có linh cảm ko lành, nói thật, ko chém, có lẽ vì đường vào khá xấu và nguy hiểm, và muỗi rừng rất nhiều, với có sâu róm nữa, đường thì trơn và ẩm thấp nên sợ có rắn nữa. Nhưng mà cũng chưa sợ bằng cái thấy trong động, vừa vô động bật đèn pin lên 1 cái xém tè ra quần, bỏ chạy 1 mạch xách xe chạy thẳng về Mộc Châu luôn ko ngoái lại. Bỏ luôn ý định tham quan 4 cái động kia. Dm giỡn vậy éo vui đâu nha mấy bạn bên ban Tuyên Giáo 

DSC02228 by Nam Nguyen, on Flickr

cái chòi chỗ mình để xe

DSC02229 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02230 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02231 by Nam Nguyen, on Flickr

1 cách đồng hoa dại bên đường

DSC02232 by Nam Nguyen, on Flickr

lúc về thì tầm 11g30, là giờ mấy đứa nhỏ tan học ra

DSC02233 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02234 by Nam Nguyen, on Flickr

trên này như ko cần mặc đồng phục

DSC02236 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02237 by Nam Nguyen, on Flickr

trên đường về mình ghé ăn thử sữa chua Mộc Châu, 1 hũ là 10k, cũng ngon, nhưng ko ngon bằng yaourt phô mai Đà Lạt, còn hũ sữa kia thì 20k, thấy hơi cao

Ăn xong thì lại đạp ra quán lẩu trâu hôm qua ăn trưa

DSC02238 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02239 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02240 by Nam Nguyen, on Flickr

menu nè, ko có giá, nhưng mà giá cũng mềm à

20180910_130204-01 by Nam Nguyen, on Flickr

mình kêu 1 phần lẩu trâu cho 1 người ăn, giá 200k, mà bưng ra hết hồn, nhiêu đây 4 người ăn còn dư chứ ít gì

DSC02245 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02248 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02247 by Nam Nguyen, on Flickr

Nồi lẩu như cái thau, rau cả rổ, thịt chắc gần cả kg. Thịt trâu ngon cực, giòn và ngọt, mà mềm, có thêm cuống tim nữa giòn giòn sực sực ăn đã lắm. Bữa giờ mới dc ăn rau thỏa thích, quất hết dĩa rau với dĩa thịt, chừa lại bánh đa ko đụng vào. Chú khách ngồi bàn kế thấy mình ăn còn cười bảo : Ước gì còn dc trai tráng, ăn khỏe như chú 

DSC02249 by Nam Nguyen, on Flickr

cái dĩa toàn thịt là thịt, ăn no luôn, chỉ có tí hành tây độn ở dưới

DSC02250 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02251 by Nam Nguyen, on Flickr
DSC02252 by Nam Nguyen, on Flickr

Ăn xong thì trời âm u muốn mưa, nên thôi về ks ngủ, ghé mua 2 bịch bánh có 25k, 1 bịch kẹo dồi 25k, 1 chai sữa 32k về phòng nhâm nhi, tối có mưa thì nằm trong phòng luôn, còn ko mưa thì đi ăn chè và kem


Cảm nghĩ về Mộc Châu :

- Mộc Châu giống Đà Lạt, ít nhất là về khí hậu và địa hình.Đà Lạt thì có chỗ hơn là kiến trúc đẹp hơn, phong cảnh cũng đẹp hơn do vừa có hồ vừa có núi. Còn Mộc Châu thì hoang sơ hơn, với Mộc Châu mùa này ko phải là mùa đẹp nhất, mình nghĩ mùa đẹp nhất là mùa hoa đào, vì đi dọc đường thấy rất nhiều hoa đào

Nói thêm về Đà Lạt, lần đầu tiên mình đi ĐL là cách đây gần 10 năm, và kể từ đó năm nào cũng đi, có năm đi 3 4 lần, nhưng càng gần đây càng chán ĐL vì ĐL ko còn như xưa nữa, thay đổi nhiều lắm rồi

Ấn tượng là dân Mộc Châu hiếu khách và thích nói chuyện, sáng nay ăn sáng thì chị chủ quán và anh khách ngồi kế hỏi chuyện quá trời, đạp dọc đường cũng gặp nhiều người dân bắt chuyện hỏi đi đâu, ở đâu, sao đi có 1 mình. Ra quán sữa ngồi uống sữa chị chủ quán cũng hỏi quá trời, xong ra quán lẩu trâu ăn lẩu anh chủ quán cũng hỏi, vộ chợ gửi xe lúc đi ra thì 2 chú bảo vệ cũng giữ lại nói chuyện

Bình luận

wing 20/09/2018

rất cảm ơn những trải nghiệm của anh ,em thường xem các hành trình của anh ,rất thú vị về những chia sẻ của anh .sang 2019 em cũng thực hiện hành trình 1 năm bằng xe đạp , đọc thêm được kinh nghiệm của anh thấy rất bổ ích chúc anh hành trình may mắn nếu qua sapa ghế vào bên em chơi nhé! . LUCKY HOSTEL.